Phần I


MỘT CỘNG ĐOÀN CHIA SẺ SỨ VỤ CỦA NGÔI LỜI

 

I - Nguồn gốc và mục đích công cuộc phục vụ truyền giáo của chúng ta.

 

101 Bởi lẽ Thiên Chúa muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lư (1Tm 2,4-5) Ngài đă sai Con của Ngài là Đấng cứu độ muôn người và qui tụ tất cả thành một dân của Thiên Chúa nhờ sức mạnh của Thánh Thần. Công cuộc phục vụ truyền giáo của chúng ta giúp qui tụ trong hiệp nhất những con cái Thiên Chúa bị phân tán (Ga 11,52) và làm cho mau tới giờ mà mọi người sẽ phụng thờ Cha trong Thần Khí và chân lư (Ga 4,23). Bằng cách này chúng ta thăng tiến sự tiến bộ nhân loại thực sự, chúng ta đón Chúa đang tới và chuẩn bị cho ngày Người quang lâm trong vinh quang và cho sự thành tựu chung cuộc của mọi tạo vật trong Chúa Kitô.

 

102 Với tư cách là những phần tử của Hội ḍng Ngôi Lời, chúng ta có nhiệm vụ rao giảng Lời Thiên Chúa cho mọi người, thành lập những cộng đoàn mới của Dân Thiên Chúa, tạo điều kiện thuận lợi cho chúng tăng triển và hiệp thông với nhau cũng như hiệp thông với Giáo hội hoàn vũ. Chúng ta hoạt động trước hết và nhất là ở những nơi mà Tin Mừng chưa hề được rao giảng hoặc chưa được rao giảng cho đủ và ở những nơi mà Giáo hội địa phương chưa tự lực sống vững được. Những công việc khác cần phải tùy thuộc vào mục đích chính này.

 

Bất cứ ai muốn gia nhập Hội ḍng của chúng ta phải sẵn sàng đi bất cứ nơi nào mà bề trên sai họ tới để làm chu toàn sứ vụ thừa sai của chúng ta, cho dù việc bổ nhiệm này đ̣i phải rời bỏ quê hương xứ sở, tiếng mẹ đẻ cũng như nền văn hóa của ḿnh. Sự sẵn sàng này là đặc điểm chính của ơn gọi truyền giáo của chúng ta. Các anh em trong Hội ḍng luôn có quyền tự nguyện đi truyền giáo tại một quốc gia khác hoặc một nền văn hóa khác.

 

102.1 Trong khi lựa chọn những hoạt động truyền giáo của chúng ta th́ cần được dành ưu tiên cho những trường hợp, những nơi có nhu cầu được giúp đỡ cấp thiết nhất, những nơi không có sẵn người khác rao giảng Tin Mừng, và những dân tộc tỏ ra cởi mở hơn trong việc đón nhận Lời Chúa.

 

102.2 Khi làm việc bất cứ ở đâu, chúng ta luôn luôn nhớ rằng chúng ta là những người truyền giáo. Chúng ta luôn cố gắng thức tỉnh và giữ ǵn sống động ư thức về trách nhiệm truyền giáo của Giáo hội hoàn vũ, làm nảy sinh và chuẩn bị các ơn gọi cho công cuộc truyền giáo và ủng hộ cho việc truyền giáo của Giáo hội bằng tinh thần cũng như bằng vật chất.

 

103 Ngôi Lời đă nhập thể trong một hoàn cảnh lịch sử đặc biệt. Chúa Giêsu đă loan báo sự b́nh an và ơn cứu độ cho mọi người. Người tỏ ra ḷng yêu thương đặc biệt đối với những người nghèo. Mẫu gương của Chúa Giêsu quyết định phương cách để chúng ta sống tham dự vào sứ mạng của Người. V́ thế chúng ta cố gắng ḥa ḿnh vào trong hoàn cảnh sinh sống của những người nơi chúng ta làm việc. Với một tinh thần cởi mở và một sự kính trọng đối với những truyền thống tôn giáo của mỗi dân tộc, chúng ta t́m đối thoại với tất cả mọi người và tŕnh bày Tin Mừng về t́nh yêu Thiên Chúa cho họ. Chúng ta tỏ ra ưu tiên lựa chọn những người nghèo và những người bị áp bức.

 

104 Ngoài ra, đặc sủng của Hội ḍng chúng ta c̣n có những nét đặc thù như sau :

 

· Chúng ta chu toàn công cuộc phục vụ truyền giáo trong một cộng đoàn huynh đệ gồm giáo dân và giáo sĩ.

· Chúng ta làm chứng cho tính chất phổ quát của Giáo hội và cho t́nh huynh đệ của tất cả mọi người xuyên qua tính cách quốc tế của Hội ḍng chúng ta.

· Noi gương đấng sáng lập Hội ḍng ARNOLD JANSSEN, chúng ta luôn chú ư đến các dấu chỉ của thánh ư Thiên Chúa, luôn luôn mau mắn, linh động và sẵn sàng dấn thân vào những công việc mới.

· Theo giáo luật (x. GL 588.2) chúng ta được coi là một ḍng giáo sĩ thuộc quyền Ṭa thánh.

 

105 Bởi lẽ mọi hoạt động truyền giáo tự bản chất là công việc và là sự tỏ hiện của Chúa Thánh Thần, chúng ta hoàn toàn tự đặt ḿnh cũng như Hội ḍng của chúng ta dưới sự chỉ đạo và hướng dẫn của Người, ánh sáng của Người giúp chúng ta hiểu được Tin Mừng, biết nhận định các dấu chỉ của thời đại và như thế chúng ta nhận ra được ư của Thiên Chúa. Sức mạnh của Người giúp chúng ta trở nên những người cộng tác và những nhà truyền giáo trung thành của Ngôi Lời.

 

 

II - Thực hiện công cuộc phục vụ truyền giáo của chúng ta.

 

106 Chính nhờ sự lắng nghe và sống Lời Chúa mà chúng ta trở nên những người cộng sự của Ngôi Lời. Làm chứng nhân bằng cuộc sống Kitô chân chính trên b́nh diện cá nhân cũng như cộng đoàn, đó là bước đầu tiến tới việc thực hiện công cuộc phục vụ truyền giáo của chúng ta. Người ta phải nhận ra được rằng chúng ta quả là những người đă cảm nghiệm được trong đời sống riêng của chúng ta Nước Trời mà chúng ta loan truyền.

 

107 Nhiệm vụ quan trọng nhất của chúng ta là việc công bố Lời Chúa. Chúng ta công bố t́nh yêu mà Chúa Cha dành cho mọi người, chúng ta công bố sức mạnh cứu độ nhờ đó Chúa Giêsu Kitô giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi và sự chết, đồng thời chúng ta công bố sự sống mới mà Chúa Thánh Thần ban cho mọi tín hữu. Chúng ta phải rao giảng như thế nào để làm chiếu tỏa được vẻ đẹp huy hoàng của Tin Mừng, trong lời nói của chúng ta.

 

108 Các cộng đoàn được sinh ra từ Lời Chúa nhờ sức mạnh của Chúa Thánh Thần và được nuôi dưỡng bằng Lời và các bí tích, trở thành dấu chỉ giải thoát của Chúa và của một nếp sống mới. Nhờ công tác phục vụ Lời và các bí tích, chúng ta đồng hành với các cộng đoàn trong tiến tŕnh tăng trưởng.

 

108.1 Thánh thể là trung tâm của đời sống cộng đoàn. V́ thế sự cử hành phụng vụ phải xứng đáng và thích hợp với tầm hiểu biết của người tín hữu, thể hiện được cung cách mới để sống thành cộng đoàn và phải dẫn đưa cá nhân cũng như cộng đoàn đến tham dự vào mầu nhiệm của Chúa Kitô.

 

108.2 Chính nhờ bí tích Thánh tẩy mà người tín hữu được mời gọi lănh nhận một vai tṛ tích cực trong phụng vụ. V́ thế chúng ta phải cố gắng giúp cho họ tham gia vào việc chuẩn bị và cử hành các bí tích.

 

109 Ngay từ đầu, chúng ta phải giúp cho các cộng đoàn được trưởng thành. Không có sự tham dự tích cực của người giáo dân là dân Chúa cũng vừa là công dân của chính xứ sở họ, th́ Tin Mừng không bao giờ có thể đâm rễ sâu trong dân tộc được. Được thấm nhuần Thánh Thần của Chúa Kitô các giáo dân này được kêu gọi trở thành như men thấm nhập các thực tại trần thế từ bên trong để biến chúng ngày càng phù hợp với tinh thần của Chúa Kitô. Chúng ta khuyến khích họ bằng mọi cách để họ cộng tác tích cực và đứng ra lănh trách nhiệm.

 

109.1 Chúng ta hết sức quan tâm đến việc giáo dục và huấn luyện để các gia đ́nh có tinh thần Kitô đích thực, biết mở rộng ḷng, quan tâm đến những vấn đề của Giáo hội và của thế giới.

 

109.2 Ư thức trách nhiệm của chúng ta đối với tương lai của Giáo hội và của xă hội loài người chúng ta phải nhiệt thành chăm lo việc giáo dục và việc huấn luyện cho giới trẻ có được tinh thần Kitô, cả bên trong lẫn bên ngoài khuôn khổ học đường.

 

109.3 Mục đích sự hiện diện của chúng ta trong các trường học là để phúc âm hóa, tức là loan báo Lời Chúa ngơ hầu sức mạnh giải thoát của Lời Chúa được cảm nghiệm trong đời sống cá nhân cũng như xă hội. Việc phúc âm hóa này giúp đào sâu ư thức về tính phổ quát của Giáo hội và về sứ mạng của Giáo hội trong thế giới. Để đạt mục tiêu này, chúng ta phải làm công tác với cộng đoàn học đường gồm có các giáo viên, các sinh viên và gia đ́nh của họ. Các trường học của chúng ta mở cửa đón nhận những người nghèo. Tùy theo hoàn cảnh cụ thể của từng nước nhất định, mà chúng ta quyết định về tầm mức và cách thế mà chúng ta sẽ tham dự vào việc tông đồ học đường.

 

109.4 Việc dạy giáo lư là một phương cách tốt nhất để phát triển và đào sâu đức tin của các cộng đoàn. Những phương cách khác bao gồm các cuộc tĩnh tâm, các tuần đại phúc, các nhóm chia sẻ Lời Chúa, các hội thảo nhằm đào sâu về đức tin và các phương cách khác riêng cho từng nền văn hóa. Chúng ta cố gắng huấn luyện giáo lư viên và giáo dân có khả năng cho những công việc tông đồ.

 

109.5 Ủng hộ càng nhiều càng hay việc sáng lập cộng đoàn cơ bản và các phong trào tông đồ theo tinh thần Tin Mừng, những tổ chức này hoạt động nhằm mục đích đổi mới đời sống Kitô trong hợp tác mật thiết với giáo hội địa phương. Chúng ta giúp đỡ họ, đặc biệt nhất trong việc huấn luyện những người phụ trách các tổ chức lănh đạo.

 

110 Để đảm bảo cho sự tăng trưởng hữu cơ của các cộng đoàn, chúng ta phải làm mọi cách để có càng sớm càng tốt đủ số các ơn gọi xuất thân từ địa phương để cung cấp cho các thừa tác vụ khác nhau của Giáo hội và cũng như cho đời tu tŕ nữa, ngơ hầu họ nhận dần dần trách nhiệm đáp ứng các nhu cầu của riêng họ. Trong các giáo hội địa phương tạo điều kiện thuận lợi cho họ biết nhận thức được trách nhiệm truyền giáo của ḿnh đối với Giáo hội hoàn vũ và sẵn sàng thông truyền Tin Mừng mà họ đă lănh nhận.

 

111 Khi nhấn mạnh đến ơn gọi và trách nhiệm truyền giáo của toàn thể dân Chúa chúng ta khuyến khích các nhà truyền giáo giáo dân của bản xứ hoặc từ ngoại quốc đến, nhận vai tṛ tích cực trong công việc xây dựng nước Chúa.

 

111.1 Mỗi tỉnh ḍng phải ư thức trách nhiệm của ḿnh trong lănh vực này và sử dụng mọi phương tiện có trong tay hoặc bằng cách theo những sáng kiến riêng của ḿnh hoặc bằng cách cộng tác với những tổ chức và những cơ cấu hiện hữu.

 

111.2 Những chi tiết về sự chuẩn bị, di chuyển, về phí tổn cấp dưỡng, nhà ở và an sinh xă hội, và về việc bồi dưỡng thiêng liêng cho các giáo dân làm việc truyền giáo được giải quyết tại chỗ giữa các giới chức có thẩm quyền của Hội ḍng và của giáo hội địa phương.

 

112 Người nghèo chiếm một chỗ đặc biệt trong Phúc Âm. Trong một thế giới bị xâu xé trầm trọng do những bất công và những điều kiện sống không xứng đáng với phẩm giá con người, đức tin của chúng ta hối thúc chúng ta nhận ra sự hiện diện của Chúa Kitô trong những người nghèo và những người bị áp bức. Nó thúc đẩy chúng ta xây dựng sự hiệp nhất và công bằng giữa con người và chống lại sự ích kỷ và lạm dụng quyền bính. V́ thế chúng ta cam kết dấn thân đấu tranh cho công lư theo tinh thần Phúc Âm trong t́nh liên đới với những người nghèo và những người bị áp bức.

 

112.1 Chúng ta dấn thân hoạt động để phẩm giá và các giá trị bẩm sinh của con người được nh́n nhận. Đối với chúng ta, đó là điều c̣n quư trọng hơn những sự giúp đỡ vật chất. Chúng ta phụ giúp những người nghèo và những người bị áp bức thế nào để từ từ họ có thể tiến tới được những điều kiện sống xứng hợp hơn với nhân phẩm bằng phương tiện và những sáng kiến của riêng họ.

 

112.2 Chúng ta không chỉ chống lại sự đói khát, sự dốt nát và sự phủ nhận nhân quyền, nhưng chúng ta c̣n phải đặc biệt chống lại nhiều hơn tội trong ḷng con người, v́ chính tội lỗi là cội rễ sâu xa nhất của các cấu trúc và những hệ thống áp bức sản sinh ra những điều xấu đó.

 

112.3 Tuy nhiên, trong khi chúng ta dấn thân hết sức tích cực chúng ta không lựa chọn con đường bạo lực, nhưng ngược lại, chúng ta tuân theo yêu sách Tin Mừng, là lấy sự lành mà thắng sự dữ (Rm 12,21).

 

112.4 Trong tất cả các tỉnh ḍng, cần phải gợi lên và cổ vơ việc ư thức và dấn thân phục vụ người nghèo cho việc thăng tiến công lư và ḥa b́nh. Bề trên tổng quyền có nhiệm vụ điều hợp và thăng tiến những cố gắng đó.

 

113 Giáo hội hoàn vũ sống và h́nh thành trong nhiều giáo hội địa phương khác nhau. Một giáo hội địa phương muốn trở thành thực sự một Giáo hội sống động, cần được đâm rễ sâu trong môi trường văn hóa và xă hội của dân tộc. Vậy bổn phận của chúng ta là phải tŕnh bày được sứ điệp chân chính của Tin Mừng, theo tâm tính, ngôn ngữ và các biểu tượng của nền văn hóa địa phương. Như thế những giá trị của Kitô giáo và của các dân tộc sẽ bổ túc cho nhau và làm phong phú cho nhau hơn.

 

113.1 Nhờ việc thăng tiến tính đa dạng trong Thần học, linh đạo, các chương tŕnh và các cơ cấu huấn luyện, Hội ḍng chúng ta cũng học sống tính quốc tế của ḿnh một cách đậm đà và sâu sắc hơn.

 

113.2 Phù hợp với truyền thống có từ thời đấng sáng lập, một trong những nhiệm vụ cơ bản của các học viện chúng ta là phải khuyến khích sự suy tư về công cuộc truyền giáo của chúng ta và nghiên cứu sự tác động hỗ tương giữa sứ điệp Tin Mừng, văn hoá và tôn giáo.

 

114 Theo chương tŕnh quan pḥng của Thiên Chúa th́ mọi dân tộc đều được mời gọi lănh nhận ơn cứu độ. Ngôi Lời của Người là ánh sáng thế gian chiếu soi mọi người (x. Ga 1,9). Cho nên với tư cách là các nhà truyền giáo của Ngôi Lời, chúng ta phải sẵn sàng nhận ra các tia của ánh sáng này ở nơi những truyền thống và những xác tín tôn giáo của các dân tộc. Bằng cách đối thoại chân thành, chúng ta làm chứng rằng ánh sáng thật đă trở thành một con người và đă đến thế gian này trong Chúa Giêsu Nazareth. Đồng thời, chúng ta cũng sẽ được trở nên giàu có hơn nhờ việc mưu t́m chân lư và nhờ kinh nghiệm tôn giáo của dân tộc khác.

 

114.1 Được khích lệ bởi lời cầu nguyện của Chúa Giêsu xin cho mọi người trở nên một để thế gian có thể tin (x. Ga 17,21) và xác tín rằng sự chia rẽ giữa các người Kitô là một cản trở cho niềm tin, chúng ta thăng tiến phong trào đại kết theo như ư muốn của đấng sáng lập.

 

114.2 Sự sẵn sàng để đối thoại sẽ giúp chúng ta biết đánh giá cách tích cực những sự phong phú tâm linh được diễn tả trong tôn giáo b́nh dân cả ở bên trong và ở bên ngoài Kitô giáo.

 

114.3 Ngày nay, ở khắp nơi trên thế giới, chúng ta phải đối diện với hiện tượng vô thần chủ nghĩa dưới mọi h́nh thức. V́ thế chúng ta phải sẵn sàng và đủ khả năng để có thể có tranh luận cách chính trực kể cả với các người đại diện cho những xác tín thuần tuư theo thuyết nhân bản, hoặc vô thần. Các học viện và các đại học của chúng ta phải phụ trách những cuộc tranh luận có cơ sở trên những kiến thức khoa học và những nguyên lư triết học vững chắc.

 

114.4 Tất cả mọi người chúng ta đều có trách nhiệm về tương lai của nhân loại, cho nên chúng ta cộng tác với những người đại diện các tôn giáo và những xác tín khác để cùng bàn luận với nhau về các vấn đề của thời đại chúng ta.

 

115 Việc truyền thông theo nghĩa sâu xa nhất là sự trao ban chính bản thân trong t́nh yêu. V́ thế nó phải là một trong các cách đối xử căn bản cần thiết cho chúng ta là những nhà truyền giáo của Ngôi Lời. Được Ngôi Lời ban sức mạnh, chúng ta làm việc để xây dựng một sự hợp nhất sau cùng nơi mà Thiên Chúa sẽ là tất cả trong mọi người (x. 1 Cr. 15,28).

 

Đấng sáng lập của chúng ta đă nhận thấy lời được in ấn là những phương tiện hữu hiệu để thực hiện mục tiêu này. Các phương tiện truyền thông khác là những phương tiện thiết thực để đem niềm tin tới cho các dân tộc, và đào sâu nó, để bảo dưỡng và phát triển trong toàn thể Giáo hội sự ư thức về bổn phận truyền giáo của ḿnh, củng cố t́nh yêu mà nó là nguồn mạch của mọi cộng đoàn.

 

115.1 Chính những nhu cầu của người dân được chúng ta phục vụ sẽ chỉ định những h́nh thức và nội dung của việc tông đồ bằng các phương tiện truyền thông xă hội của chúng ta. Mỗi Tỉnh ḍng sẽ quyết định về những vấn đề này, với sự cộng tác của các tỉnh ḍng lân cận.

 

115.2 Các tỉnh ḍng phải chăm lo để cho tất cả anh em trong thời gian huấn luyện được hướng dẫn thích đáng về các phương tiện truyền thông xă hội, làm quen với cách sử dụng những phương tiện này.

 

115.3 Một vị điều hợp do bề trên Giám tỉnh chỉ định với sự đồng ư của hội đồng tỉnh ḍng, nhận trách nhiệm thăng tiến mọi hoạt động trong địa hạt truyền thông xă hội.

 

115.4 Hội đồng tổng quyền đẩy mạnh và điều hợp các cố gắng của các tỉnh ḍng. Trong lănh vực này vị điều hợp các phương tiện truyền thông do bề trên tổng quyền chỉ định với sự đồng ư của hội đồng tổng quyền, sẽ nhận trách nhiệm về công việc này.

 

 

III - Tổ chức công cuộc phục vụ truyền giáo của chúng ta.

 

116 Việc hoạch định và tổ chức hoạt động truyền giáo là trách nhiệm cao nhất của tổng tu nghị và của Hội đồng tổng quyền. Tổng tu nghị và Hội đồng tổng quyền sẽ ấn định các ưu tiên và ra các luật chỉ đạo. Khi quyết định một sự dấn thân mới, các vị quan tâm xem xét đến sự cần thiết và khẩn cấp của nó, mặt khác, họ cân nhắc những khả năng hiện có và trong tương lai của Hội ḍng.

 

116.1 Thông thường, các anh em trong ḍng thường nhận sự bổ nhiệm đầu tiên khi được chấp nhận cho khấn vĩnh viễn. Các anh em sẽ tŕnh bày cho các bề trên biết ư kiến của họ về quốc gia và công việc mà họ cảm thấy ḿnh có khả năng thích hợp nhất. Trước khi giao nhiệm vụ, bề trên tổng quyền sẽ cân nhắc về t́nh trạng sức khỏe, các khuynh hướng cũng như các khả năng của anh em.

 

116.2 V́ đặc tính của Hội ḍng chúng ta, các anh em trong Hội ḍng được chỉ định đến phục vụ tại các tỉnh ḍng khác nhau theo nguyên tắc của tính cách quốc tế tương đối đó.

 

116.3. Các anh em tu sĩ trong ḍng công tác tại các cơ sở đào tạo huấn luyện, trong mục vụ về các ơn gọi, trong việc cổ động truyền giáo, trong việc tông đồ bằng các phương tiện truyền thông, trong việc cung cấp phương tiện cho các công cuộc truyền giáo và trong những hoạt động tương tự, cũng là góp phần phục vụ quan trọng cho công cuộc truyền giáo của Giáo hội.

 

117 Vị thư kư đặc trách truyền giáo của tổng quyền trợ giúp bề trên tổng quyền và hội đồng ngài trong việc hoạch định và điều hợp tất cả các nỗ lực truyền giáo của Hội ḍng. C̣n trong phạm vi tỉnh ḍng, th́ vị giám tỉnh và hội đồng ngài cộng tác chặt chẽ với vị thư kư truyền giáo của tỉnh ḍng và vị điều hợp các phương tiện truyền thông, chịu trách nhiệm chính trong việc nâng đỡ các cơ sở truyền giáo và đẩy mạnh sự quan tâm đến việc truyền giáo.

 

117.1 Vị thư kư truyền giáo của tổng quyền có thẩm quyền sau đây: hoạch định và điều phối những hoạt động truyền giáo của Hội ḍng, lưu tâm đặc biệt đến các anh em đi truyền giáo và thúc đẩy ư thức truyền giáo trong Hội ḍng. Vị này cần phải cộng tác chặt chẽ với các vị thư kư truyền giáo của các tỉnh ḍng.

 

117.2 Những vị thư kư truyền giáo của các tỉnh ḍng có những thẩm quyền sau đây: thúc đẩy ư thức truyền giáo, quan tâm đặc biệt đến các anh em truyền giáo đến từ các tỉnh ḍng khác và quyên góp tài chánh cho các công việc truyền giáo. Ở đâu xét thấy cần th́ có thể thành lập các văn pḥng trung tâm truyền giáo. Chi tiết về việc này được ghi trong Những hướng dẫn cho các vị Thư Kư Truyền Giáo.

 

117.3 Khi thấy cần thiết và hữu ích, th́ vị giám tỉnh với sự đồng ư của hội đồng ngài bổ nhiệm một vị đại diện (superior delegate) để lo cho các anh em đang nghỉ phép cũng như những anh em mới được bổ nhiệm trong tỉnh ḍng. Thẩm quyền, nhiệm vụ và quyền lợi của vị này được minh định bởi những qui chế đặc biệt. Trong trường hợp có một ứng viên được chọn làm vị đại diện bề trên cho liên tỉnh ḍng với sự đồng ư của các giám tỉnh và hội đồng tỉnh ḍng, th́ vị giám tỉnh của tỉnh ḍng nơi vị đại diện bề trên cư ngụ sẽ bổ nhiệm vị này với sự đồng ư của hội đồng ngài. Bề trên tổng quyền phải được thông báo về sự bổ nhiệm này.

 

117.4 Các anh em tu sĩ hoạt động ở ngoài nước nguyên quán, khi về nghỉ phép tại quê nhà th́ hăy cố gắng hết sức để cổ động sự quan tâm nhằm đẩy mạnh công cuộc truyền giáo.

 

118 Các vị Giám mục, với tư cách kế vị các Tông đồ, chịu trách nhiệm về tinh thần và tổ chức phục vụ truyền giáo tại các giáo hội địa phương. V́ thế, các vị bề trên phải hướng sự cộng tác của Hội ḍng bằng cách thế tốt nhất để dẫn tới sự hiệp nhất và hiệu quả. Do đó, các vị phải quan tâm phối hợp các dự án truyền giáo và các cố gắng hoạt động tông đồ của chúng ta với các dự án truyền giáo của Đấng bản quyền địa phương và của hội đồng Giám mục, cũng như thỏa thuận với hàng Giáo sĩ giáo phận và với các Hội ḍng khác.

 

118.1 Sự quan hệ giữa Hội ḍng và Đấng bản quyền được qui định bằng một thỏa ước đặc biệt theo giáo luật và luật riêng của Hội ḍng chúng ta.

 

118.2 Trên nguyên tắc th́ giáo hội địa phương đảm nhận việc bảo dưỡng cho các vị truyền giáo. Nhưng khi giáo phận không đủ khả năng th́ Hội ḍng sẽ đảm nhận trách nhiệm ấy tùy theo khả năng của ḿnh.

 

118.3 Trong tinh thần của lời khấn khó nghèo, chúng ta phải sử dụng các ngân quỹ truyền giáo một cách tiết kiệm và với lương tâm trách nhiệm. Tinh thần khó nghèo này cũng đ̣i hỏi chúng ta để cho giáo hạt và giáo phận được sử dụng các ngân khoản và các phương tiện do chúng ta tạo ra để thực hiện các dự án truyền giáo chung.

 

118.4 Trong việc bổ dụng nhân sự, các bề trên phải nghiêm túc quan tâm đến nguyện vọng của mỗi hội viên muốn làm việc trong tính cách cộng đoàn. Nếu cần, các bề trên có nhiệm vụ tŕnh bày với các giới chức thẩm quyền trong Giáo hội về nguyện vọng này (x. HP 303.5).

 

 

IV - Tinh thần phục vụ truyền giáo của chúng ta.

 

119 Tất cả những ai được Chúa kêu gọi để ở với Người và chia sẻ sứ vụ của Người (x. Mc 3,14) phải tỏ ra ḷng quư trọng đặc biệt ơn gọi đó như một dấu chỉ của t́nh yêu Thiên Chúa, và phải cố gắng tỏ ra xứng đáng với ơn gọi đó.

 

Với tư cách là những thừa tác viên của Chúa Kitô và là anh em cùng một Hội ḍng, chúng ta phải cố thực hiện công cuộc phục vụ truyền giáo của chúng ta trong niềm vui và ḷng biết ơn theo gương thánh Giuse Freinademetz và luôn luôn quan tâm tôn vinh danh thánh Thiên Chúa và chăm lo cho mọi người được ơn cứu độ.

 

119.1 Chúng ta chăm lo phát triển trong chúng ta óc sáng tạo và tinh thần trách nhiệm của bản thân. Luôn luôn ân cần chú ư đến những dấu chỉ thời đại, cũng như những đ̣i hỏi của công việc tông đồ, và với sự chấp thuận của những bề trên hữu trách chúng ta sẵn sàng ra khỏi các đường ṃn lối cũ nếu có những con đường mới hứa hẹn mang lại nhiều kết quả hơn cho công cuộc truyền giáo của chúng ta.

 

120 Chúng ta đem tất cả chân t́nh thân thiện đến với những người mà chúng ta loan báo Tin Mừng noi gương thánh Phaolô, vị tông đồ dân ngoại đă ḥa ḿnh vào môi trường sống của những người mà Người muốn phục vụ, chúng ta cũng sẵn sàng ḥa ḿnh vào hoàn cảnh lịch sử của họ cũng như những phong tục và tâm tính năo trạng của họ. Chúng ta trở nên một với họ trong tinh thần kính trọng và yêu thương, chia sẻ những niềm vui, những nỗi buồn và những ước vọng của họ.

 

120.1 Để thi hành sứ vụ của chúng ta một cách xứng đáng và hữu hiệu, chúng ta hết sức cố gắng học tiếng địa phương và làm quen với lịch sử và văn hóa của họ.

 

120.2 Theo các nguyên tắc của Tin Mừng, chúng ta tôn trọng những phong tục tập quán của dân địa phương nơi chúng ta hoạt động, cố tránh những việc phê b́nh và so sánh.

 

120.3 Chúng ta không ngần ngại có quan điểm, lập trường đối với những vấn đề xă hội và chính trị nhưng một cách khôn ngoan và có trách nhiệm. Lập trường của chúng ta phải phù hợp với Tin Mừng, đường hướng của hàng Giáo phẩm và giáo hội địa phương và phải bảo tồn được ḥa khí trong cộng đoàn.

 

121 Chúng ta chia sẻ đời sống và sứ mạng của Chúa Kitô. Người đă từ bỏ chính ḿnh, mang thân nô lệ, vâng lời cho đến chết và chết trên thập giá (x. Pl 2,7-8). Chúng ta xác tín rằng sự chúc phúc của Thiên Chúa trên công việc tông đồ của chúng ta được thể hiện không những trong niềm vui và trong sự thành công, mà c̣n được thể hiện trong sự vất vả, hiểu lầm, bắt bớ, cô đơn và thất bại. Chỉ khi nào chết đi th́ hạt lúa miến mới sinh ra được mùa phong phú (x. Ga 12,24).

 

122 Bởi chỉ có Chúa Thánh Thần mới đem lại kết quả cho việc rao giảng của chúng ta, cho nên chúng ta phải đặt niềm tin tưởng nơi sự hướng dẫn và ân sủng của Người, chứ không phải nơi những cố gắng và tài ba của riêng chúng ta. V́ thế, chúng ta theo gương Đấng sáng lập, phải trở nên những người cầu nguyện, tràn đầy niềm tin và hy vọng, luôn luôn t́m hiệp nhất mật thiết với Thiên Chúa trong tất cả mọi sự. Đó là nguồn mạch phát sinh ḷng nhiệt thành làm tông đồ của chúng ta.

 

123 Trong cố gắng trung thành sống ơn gọi của ḿnh, chúng ta nh́n lên Đức Maria, Mẹ của Ngôi Lời nhập thể và Mẹ của chúng ta. Với niềm tin đầy tràn, chúng ta giao phó mạng sống và công việc phục vụ của chúng ta cho sự bảo trợ của Mẹ, Đức Mẹ sẽ giúp chúng ta trở nên những thừa tác viên vị tha của Ngôi Lời, hiến thân cho sự sống của thế giới.

 

124 Chúng ta hiến thân hoàn toàn cho Chúa và cho công cuộc cứu độ của Người bằng cách chúng ta theo Ngài trên con đường sống các lời khuyên Phúc Âm. Nhờ đó chúng ta biết quên ḿnh, trở nên sẵn sàng và có được những khả năng thích ứng để dấn thân trọn vẹn trong Giáo hội truyền giáo.